Kyoto – cố đô cũ của Nhật Bản, thành phố du lịch nổi tiếng, nơi vẫn giữ được các nét đẹp truyền thống. Vùng đất này không có sự hiện diện của những tòa nhà chọc trời, công viên giải trí hiện đại, mà thay vào đó là vô số các công trình kiến trúc đền chùa cổ.
Cố đô Kyoto có rất nhiều công trình lịch sử cũng như văn hóa do có nhiều đền, chùa rải rác khắp thành phố. Với hơn 1.500 đền chùa, 16 trong số đó là Di sản Thế giới của UNESCO, bởi thế du khách khó có thể ghé thăm hết những đền chùa ở đây. Trong bài viết này, chúng tôi chỉ giới thiệu cho du khách 17 ngôi đền, chùa có kiến trúc đẹp nhất ở cố đô Kyoto.
1. Đền Fushimi Inari Taisha
Fushimi Inari Taisha còn được gọi với tên gọi thân thuộc là “Oinari-san”, được xây dựng vào năm 711, trên khuôn viên rộng 870.000m2, có trung tâm là núi Inari-yama. Đền Fushimi Inari Taisha nổi tiếng với đường hầm “Zenbon Torii” với khoảng 10.000 cổng Torii màu đỏ son.
Vị thần được thờ ở Đền Fushimi Inari Taisha là thần Inari-Daimyojin nổi tiếng linh ứng đối với những lời cầu nguyện về lộc buôn bán, mùa màng bội thu. Ngoài ra, thần Inari-Daimyojin còn phù hộ gia đạo được bình an, đi lại được an toàn, thăng hoa trong con đường nghệ thuật… chính vì vậy từ xưa đã được dân chúng rất tín ngưỡng.
Chính điện của Đền được xây dựng lại vào năm 1499, hiện được công nhận là tài sản văn hóa quan trọng của quốc gia. Khi du khách vừa bước qua khỏi cổng Torii, sẽ thấy nơi chiêm bái ở Okusha (đền thờ sâu bên trong), có tên gọi thông thường là “Oku-no-in”. Ở gần phía đó có viên đá Omokaru-ishi nổi tiếng. Theo tương truyền rằng nếu nhấc viên đá lên mà cảm thấy nhẹ thì sẽ đạt được mọi điều mình cầu nguyện. Tại núi Inari-yama còn có nhiều đền thờ phụ nhỏ khác, trong đó đáng chú ý nhất là Đền thờ Ichinomine (Kamisha Shinseki) nằm ở độ cao 233m. Ở đây có Tour vòng quanh các đền thờ trên núi Inari-yama gọi là “Oyama-meguri” và có tổng chiều dài lên tới 4km đấy!
2. Đền Kifune
Ngôi đền Kifune được xây dựng nên để thờ thần nước và mưa. Ba điểm riêng biệt tạo nên cấu trúc độc đáo của nơi này là đền thờ chính, Yui no Yashiro và Okunimiya. Ấn tượng đầu tiên của du khách đến đền là chiếc cầu thang được xây dựng bằng đá, dọc theo cầu thang là hai hàng đèn lồng đỏ rực rỡ gợi nên một cảm giác yên bình. Đây là một góc check-in vô cùng lý tưởng để du khách lưu giữ lại những khoảnh khắc về ngôi đền tuyệt đẹp này.
3. Chùa Rokuon-ji
Chùa Rokuon-ji còn được gọi bằng tên khác là “Kinkakuji”, tức Kim Các Tự và có nghĩa là chùa Gác Vàng. Đây là một trong những ngôi chùa dát vàng nổi tiếng bậc nhất của “xứ sở hoa anh đào”. Quần thể chùa được xây vào năm 1393 và dùng làm nơi nghỉ ngơi cho Tướng quân Yoshimitsu Ashikaga (1358- 1408). Sau khi hoàn thành, ngôi chùa này gần như được dát vàng toàn bộ, với tổng số vàng sử dụng lên tới khoảng một tạ vàng mười.
Chùa Rokuon-ji là biểu tượng tinh thần, và đã từng được đánh giá là một di tích của Phật giáo – Shariden. Nhưng ngôi chùa hiện nay không phải là bản gốc ban đầu mà được xây dựng lại vào năm 1955 và tới năm 1987, khi trùng tu lại thì ngôi chùa này mới được dát vàng toàn bộ. Bởi một vị tiểu tăng đã đốt cháy ngôi chùa này cùng với những di sản văn hóa có giá trị lớn bên trong, do đó, nơi đây cũng không còn được đánh giá là một ngôi chùa Quốc bảo của Nhật Bản.
Chùa Rokuon-ji được xây dựng theo thiết kế 3 tầng: tầng 1 chính là cung điện, tầng 2 là khu vực thờ và tầng 3 là Phật điện. Đặc biệt, tầng 2 và tầng 3 đều được dát bằng vàng thật. Nét đặc trưng nhất về sự tinh xảo và cầu kì của Rokuon-ji chính là một vị thế rất ấn tượng giữa những tán xanh của cây lá và ánh sáng tinh khiết phản chiếu của hồ nước tĩnh lặng. Bức tranh được vẽ nên từ ý tưởng về sự tồn tại giữa chốn thiên đường và trần thế. Sự hài hòa của ngôi chùa cùng với bóng nước hư thực làm nên một Rokuon-ji – viễn cảnh nổi tiếng nhất của Kyoto.
4. Chùa Ginkaku-ji
Ginkaku-ji là một trong những ngôi chùa Thiền tông cổ điển nhất của Nhật Bản và là một ví dụ điển hình về thẩm mỹ wabi-sabi thể hiện vẻ đẹp trong sự không hoàn hảo. Mặc dù tên của ngôi chùa này có nghĩa là Chùa Gác Bạc – nhưng bạc chính là thứ mà du khách sẽ không thể tìm thấy tại Ginkaku-ji.
Quần thể chùa này ban đầu được tướng quân Ashikaga Yoshimasa xây dựng để dùng làm biệt thự nghỉ dưỡng vào năm 1460 ở phía Đông Kyoto. Ông đã xây thêm công trình kiến trúc hiện được biết đến là Chùa Gác Bạc vào năm 1482 để làm điện thờ riêng cho Quan Âm Bồ Tát. Ông đã thiết kế tòa nhà trông giống như Chùa Gác Vàng (Kinkakuji) nhỏ hơn và khiêm tốn hơn, mà ông nội của ông, Ashikaga Yoshimitsu, đã dựng lên.
Ginkaku-ji lẽ ra đã được phủ toàn bạc lá, nhưng công việc đó chưa bao giờ được hoàn tất và với vẻ ngoài còn dang dở, người ta cho rằng cấu trúc hiện tại trông y như lần cuối cùng Yoshimasa nhìn thấy nó. Điều này thể hiện hoàn hảo ý niệm Phật giáo của wabi-sabi.
Năm 1485, Yoshimasa trở thành một nhà sư và lấy pháp hiệu là “Jisho” (có nghĩa là “Sự từ bi rực rỡ”), do đó tên chính thức của ngôi chùa là Jishoji. Sau cái chết của Yoshimasa vào năm 1490, công trình đã được đổi thành một ngôi chùa theo ước nguyện của ông.
Ngày nay, Chùa Ginkaku-ji gồm có 1 đình bạc, 5 ngôi miếu nhỏ, một vườn rêu tuyệt đẹp và một vườn cát khô rất đặc biệt. Chắc hẳn du khách sẽ rất thích thú khi men theo con đường mòn để đi dạo ở khoảng sân khu vực đó, vì du khách sẽ được chiêm ngưỡng toàn bộ quang cảnh của những khu vườn và những ngôi miếu.
Ngay khi bước chân vào sân chùa, du khách đã có thể chiêm ngưỡng Đình Bạc, còn được biết đến với cái tên “Kannonden”. Tên của ngôi đình được tương truyền xuất phát từ sự phản chiếu của ánh trăng vào ban đêm khiến cho ngôi đình ánh lên như mạ bạc. Ngôi đình nay có 2 tầng được thiết kế theo hai phong cách kiến trúc khác nhau và là nơi ngự của Kannon – vị nữ thần từ bi của Phật giáo.
Dọc theo con đường mòn là vùng đất của vườn cát khô “Biển của bãi cát bạc” với một chiếc nón cát khổng lồ mang tên là “Đài ngắm mặt trăng”. Ngoài ra nơi đây còn có Hondo (sảnh chính) là nơi trưng bày những tác phẩm hội họa trên những tấm cửa kéo Fusuma.
5. Chùa Tofuku-ji
Tofuku-ji là ngôi chùa đầu tiên của trường Tofukuji thuộc phái Rinzai của Thiền tông, được xây dựng vào năm 1236 dưới sự chỉ đạo của Kujo Michiie – nhà cầm quyền vĩ đại của thời Kamakura, người muốn xây dựng ở Kyoto một khu phức hợp chùa ở Nara. Các tòa nhà ban đầu của nó đã bị đốt cháy nhưng được xây dựng lại vào thế kỷ 15 theo kế hoạch ban đầu và dần phát triển thành một ngôi chùa lớn nhất của Kyoto với những đặc điểm quy mô tuyệt vời của một ngôi chùa Zen thời trung cổ.
Cấu trúc của Chùa Tofuku-ji bao gồm: cổng Sanmon – một kho báu quốc gia và là cửa chính Zen lâu đời nhất ở Nhật Bản, Zendo (phòng thiền), Tosu (nhà vệ sinh), Yokushitsu (phòng tắm), các Hondo (sảnh chính) và Hojo (khu nhà ở của sư trụ trì). Trong đó cổng Sanmon và các khu vườn là những công trình nổi bật nhất của chùa.
Chùa có 4 khu vườn ở 4 hướng khác nhau bao quanh các tòa nhà Hojo, được thiết kế bởi kiến trúc sư cảnh quan Mirei Shigemori vào năm 1939. Trong đó, khu vườn phía Nam ở phía trước Hojo là công trình được ưa chuộng nhất trong 4 khu vườn, bao gồm 4 tảng đá nhân tạo tượng trưng cho các đảo Elysian – từ Đông sang Tây có tên là “Eiju, Horai, Koryo, Hojo” và 5 ngọn núi thiêng liêng phủ rêu ở góc bên phải phía Tây. Các khu vườn còn lại đều mang một phong cách khác nhau với kiểu thiết kế riêng biệt để mang đến những không gian độc đáo cho người thưởng lãm.
Ngôi chùa có khá nhiều cây phong nên vào mùa thu nơi đây là địa điểm ngắm cảnh tuyệt vời, thu hút khá đông du khách tới để chiêm ngưỡng những chiếc lá mùa thu đầy màu sắc. Du khách có thể đứng từ cầu Tsutenkyo, bao quanh một thung lũng cây phong tươi tốt để có thể ngắm nhìn cảnh sắc đẹp nhất tại đây.
6. Chùa Saihō-ji
Saihō-ji là một ngôi chùa Phật giáo thuộc thiền phái Rinzai, nằm ở phía Tây Kyoto. Ngôi chùa nổi tiếng với khu vườn rêu và có khoảng 120 loại rêu mọc bên trong chùa, phủ xuống mặt đất trong một tấm thảm xanh tươi tốt. Chính vì điều này, Chùa Saihō-ji thường được gọi một cách trìu mến là “Koke-dera”, có nghĩa là “ngôi chùa rêu”.
Ngôi chùa này được sư Gyōki xây dựng vào thời kỳ Nara (710-794), khi nơi đây được dùng làm nơi thờ Phật A-di-đà. Truyền thuyết kể rằng có những vị sư uyên thâm như Kudai, Honen đã từng tu hành tại đây. Năm 1339, thiền tăng đồng thời là nghệ nhân làm vườn nổi tiếng Muso Soseki đã trùng tu Saihō-ji thành một Thiền viện. Từ đó đến nay, chùa hầu như không thay đổi gì nhiều. Năm 1994, tổ chức UNESCO đã công nhận Saihō-ji là một hạng mục của Di sản văn hóa thế giới Cố đô Kyōto, là “Ngôi đền lịch sử của cố đô Kyoto”.
Điểm nổi bật của Chùa Saihō-ji là Sảnh chính Hondo (Sairaidou) được xây dựng lại vào năm 1969 bởi giáo sư nổi tiếng từ Đại học Kyōto, Jirō Murata. Nơi đây nổi bật với 104 bức tranh trừu tượng của Inshō Dōmoto nằm bên trong các cửa trượt Fusuma. Hondo cũng là nơi diễn ra các nghi lễ tôn giáo quan trọng của chùa. Thêm một điểm nhấn khác khiến cho ngôi chùa này thu hút lượng lớn khách thăm viếng đó là khu vườn rêu rộng 35.000m2 gồm có hai tầng: tầng trên là “Khu vườn phong cách Karesansui”, tầng dưới là “Khu vườn phong cách cổ điển”. “Khu vườn phong cách Karesansui” (một kiểu vườn chỉ sử dụng đá để thể hiện phong cảnh) tại đây là lâu đời nhất ở Nhật Bản do Musō Kokushi xây dựng vào năm 1339, với mục đích ban đầu để làm nơi chôn cất của chính ông. Hiện tại, khu vườn này đã trở thành nguồn cảm hứng cho nhiều vườn đá khác và được cho là khởi nguồn của vườn đá Nhật Bản. “Khu vườn phong cách cổ điển” có lối đi quanh ao nước Ougonchi, ao chính của ngôi chùa này và là trung tâm của tầng dưới. Ougonchi có hình dạng giống như ký tự Trung Quốc “心” (SHIN)” có nghĩa là trái tim và còn được gọi là “Shinji Ike”.
Trong khu vườn có quán trà Shōnantei, đã được đăng ký là Bảo vật Quốc gia và được xây dựng lại bởi Soan – con trai thứ hai của Sen-no-Rikyu trong Thời kỳ Toyotomi. Nơi đây còn được biết đến với Tsukimi-dai (khu vực ngắm trăng) ở phía Bắc.
Các vật phẩm quan trọng khác trong khuôn viên chùa còn bao gồm một tượng đài bằng đá được khắc chữ Kyoshi Takahama haiku và một tượng đài bằng đá khác, được khắc một số tác phẩm của Jirō Osaragi. Một bức chân dung của Musō Soseki được coi là một tài sản văn hóa quan trọng của ngôi chùa.
7. Chùa Kurama-dera
Kurama-dera là một quần thể chùa lớn trải dài khắp sườn Núi Kurama, nhìn ra ngôi làng Kurama cổ kính ở phía Bắc Kyoto. Kurama-dera được thành lập vào thế kỷ thứ 8, nhưng nguồn gốc của ngôi chùa bị che phủ trong bức màn bí ẩn. Truyền thuyết kể rằng nhà sư người Trung Quốc tên là Giám Chân đã xuất hiện trong giấc chiêm bao của một trong những đệ tử của mình, báo mộng cho người này rằng Núi Kurama quy tụ một sức mạnh đặc biệt. Vị đệ tử này làm theo lời ông phán truyền, đi đến Kurama để xây dựng một ngôi chùa huyền bí, tận dụng nguồn linh khí mạnh mẽ này.
Ngôi chùa này từng được quản lý bởi 3 tông phái Phật giáo cho đến thời hậu chiến, khi sư trụ trì Kouun Shigaraki thành lập tôn giáo của riêng mình ở đó, tách ngôi chùa ra khỏi quá khứ Phật giáo. Kurama-dera vẫn dành riêng cho tín ngưỡng bí truyền tập trung vào linh khí của thiên nhiên và thờ phụng núi non.
Ngày nay, Chùa Kurama-dera là một địa điểm tâm linh rất nổi tiếng tại Kyoto, và trong nhiều năm gần đây, đã có rất nhiều người nổi tiếng tới ngôi chùa này để thiền. Ở phía trước sảnh chính, du khách sẽ thấy một biểu tượng ngôi sao trên mặt đất gọi là “Kongoshō”. Với bộ ba Sonten được biểu thị bằng hình tam giác, 6 điểm tỏa ra bên ngoài được cho là đại diện cho 6 cách mà chúng ta cảm nhận và tương tác với thế giới xung quanh như chi tiết trong Kinh Pháp Hoa: mắt, tai, mũi, miệng, cơ thể và trái tim. Người ta tin rằng nếu đứng trên tảng đá hình tam giác ở trung tâm của ngôi sao trong cùng và đối mặt với sảnh chính, họ sẽ có thể cảm thấy một luồng năng lượng, có thể nhận ra sức mạnh bẩm sinh được giữ trong cơ thể. Đền thờ chính trang nghiêm nằm ở trung tâm, có tầm nhìn ra các dãy núi và thung lũng bên dưới.
8. Chùa Nanzen-ji
Nanzen-ji, hoặc Zuiryusan Nanzen-ji, mặc dù không được coi là một trong 5 ngôi chùa Thiền vĩ đại của Kyoto, nhưng nó đóng một vai trò quan trọng trong “Hệ thống năm ngọn núi” được sửa đổi từ gốc rễ Trung Quốc. Nanzen-ji có danh hiệu “Ngôi đền đầu tiên của vùng đất” và đóng vai trò giám sát.
Nanzen-ji có rất nhiều nơi và hoạt động để chiêm ngưỡng, trải nghiệm và khám phá. Khi đến nơi, hãy leo lên đỉnh Cổng Sanmon để biết được phạm vi của khuôn viên chùa. Cổng Sanmon là tài sản văn hóa quan trọng cấp quốc gia. Cổng chính được xây dựng khi mới thành lập ngôi chùa này đã bị thiêu hủy do hỏa hoạn, cánh cổng hiện tại là do Todo Takatora, một võ tướng sống ở cuối thời chiến quốc hiến tặng. Đằng sau cánh cổng là Hatto (Hội trường Pháp). Đi qua Hatto là Hojo, nơi ở của cựu linh mục và hội trường chính của Chùa Nanzen-ji. Hojo nổi tiếng nhất với khu vườn đá có đá được cho là giống với hổ và đàn con băng qua nước.
Ngay bên ngoài Hojo là máng nước bằng gạch đỏ. Máng nước này được dựng trên nền đất ở thời đại Minh Trị (1868-1912) và đã trở thành một điểm đến du lịch. Điều đáng ngạc nhiên là tuyến đường thủy này vẫn được sử dụng để đưa nước từ Hồ Biwa đến Kyoto. Sau khi đi qua máng nước, du khách sẽ đến Nanzenin, ngôi chùa phụ nép mình trong núi. Đừng quên ghé thăm nơi đây vào mùa thu để chiêm ngưỡng màu đỏ rực của những cây phong Nhật Bản!
9. Chùa Tenryu-ji
Tenryu-ji tọa lạc ở Arashiyama, là một khu danh lam thắng cảnh dưới chân những ngọn núi ở ngoại ô phía Tây của Kyoto. Đây là ngôi chùa thuộc phái Rinzai (phái Lâm Tế), được xây dựng bởi tướng quân Ashikaga Takauji vào năm 1339 để tưởng nhớ Thiên hoàng Go-Daigo với sự giúp sức của nhà sư Muso Soseki. Để có thể xây dựng nên ngôi chùa với các tòa tháp uy nghi, hoàng tráng, Ashikaga bắt đầu giao thương với nhà Nguyên (Trung Quốc) và sử dụng số tiền kiếm được vào kinh phí xây dựng. Các kiến trúc của đền bị thiêu hủy bởi sự tàn phá triền miên của chiến tranh. Hầu hết kiến trúc của ngôi chùa hiện tại được di dời và xây dựng lại vào thời Meiji (1868 – 1912). Khuôn viên hiện tại của chùa rộng khoảng 30 hecta và bằng 1/10 diện tích ban đầu.
Pháp Đường đã bị thiêu hủy do loạn lạc chiến tranh vào năm 1864, kiến trúc hiện tại được di dời và xây dựng lại vào cuối thời Edo (1603-1868). Trên diện tích ngang 12,6m, dọc 10,6m của trần nhà có bức họa “Vân Long Đồ” do họa sĩ tài ba Kayama Hatazo vẽ vào năm 1997. Do nhìn từ hướng nào đi chăng nữa thì người xem vẫn luôn có cảm giác như con rồng đang nhìn chằm chằm vào mình nên nó được gọi là “Rồng nhìn tám hướng”.
Vườn Sogen Chiteien là khu vườn được thiết kế theo phong cách vườn dạo chơi, với các con đường tản bộ ngập tràn tự nhiên, bao quanh một hồ nước nên thơ nằm ở vị trí trung tâm. Vườn Sogen Chiteien của Đền Tenryu-ji được công nhận là di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh đặc biệt đầu tiên của Nhật Bản. Khu vườn được thiết kế bởi nghệ sĩ tài hoa Muso Soseki và hiện tại vẫn giữ được vẻ đẹp cuốn hút như thuở ban đầu. Vườn Sogen Chiteien sử dụng một phần thiên nhiên của các ngọn núi như Arashiyama, Kameyama… nên vào mùa thu, vẻ đẹp của khu vườn càng trở nên cuốn hút bởi sắc đỏ lãng mạn của lá phong.
10. Chùa Shoren-in
Chùa Shoren-in là một công trình do giáo phái Tendai xây dựng thuộc top 5 ngôi chùa Monzeki và là một trong những ngôi chùa nổi tiếng ở Kyoto. Monzeki là tên gọi chung ý chỉ các ngôi chùa do Thiên Hoàng hoặc quan nhiếp chính chủ trì. Trong đó, Chùa Shoren-in thuộc quyền cai trị của gia đình hoàng tộc, có nguồn gốc từ “Shorenbo” – nơi dành cho các nhà sư ở. Ngôi chùa này được xây dựng khi tổ chức Saicho lập ra chùa Enryaku nằm trên núi Hiei.
Vào cuối thời Heian, một vị nhà sư tên Gyogen đã nảy ra ý tưởng lập nên ngôi chùa này dựa trên kiến trúc cung điện hoàng gia. Một sự cố xảy ra khi vào năm 1788, cung điện xảy ra hỏa hoạn, Thượng Hoàng Gosakuramachi đã phải tạm chuyển vào chùa Shoren-in nên ngôi chùa này còn được biết đến với tên gọi là “Awata Gosho”.
Chùa Shorenin được thiết kế với kiến trúc ấn tượng, hệ thống đèn chiếu sáng được trang hoàng lộng lẫy mang đến hình ảnh khác biệt so với các ngôi chùa lâu đời khác. Khi mùa thu tới, những tán cây chuyển màu khoe sắc càng khiến cho cảnh chùa thêm rực rỡ.
11. Chùa Kiyomizu-dera
Chùa Kiyomizu-dera được xây dựng vào năm 778 (năm thứ 9 thời Pháp Khởi). Một tu sĩ đã mơ thấy giọng nói: “Hãy đi về phía bắc để tìm nguồn nước thiêng” và bản thân đứng trước dòng nước tinh khiết (hiện được gọi là thác nước Otowa) chảy từ núi Otowayama xuống. Ở nơi đó, tu sĩ đã gặp được thánh nhân trên núi khai sáng ông, “Hãy lập tượng Phật Quan Âm nghìn tay để bảo vệ vùng đất này”, chỉ điểm bắt nguồn cho chùa Kiyomizu-dera về sau.
Vào năm 799 (năm thứ 17 thời Enryaku), Sakanoue no Tamuramaro đã xây chùa để bảo vệ tượng Quan Âm 11 mặt. Ông lấy tên nguồn nước tinh khiết chảy từ thác Otowa và đặt tên chùa là “Kiyomizu-dera (Chùa Thanh Thủy)”. Sau nhiều năm, chùa bị thiêu hủy vì nhiều trận hỏa hoạn. Vào năm 1633 (thời Kanei năm thứ 10), tướng quân Tokugawa Ieyasu đã cho tái xây dựng các ngôi chùa bị thiêu hủy. Và vào năm 1994, chùa được UNESCO công nhận là Di sản văn hóa thế giới.
Diện tích khuôn viên Chùa Kiyomizu-dera hơn 13.000m2, lấy phong cảnh núi Otowayama (hay còn gọi là Kiyomizuyama) làm nền. Đặc trưng lớn nhất của Chùa Kiyomizu-dera là quang cảnh có thể ngắm nhìn từ “khán đài” khu chính viện. Nơi đây được làm từ 410 miếng gỗ lát, với tổng diện tích 190m2 và chiều cao 13m. Chính viện được xây dựng theo phong cách cổ truyền Nhật Bản “gakezukuri” trên vách núi Otowayama, trụ vững bằng 18 cây Zelkova. Kiến trúc chùa hoàn toàn không sử dụng đinh đóng cột, thay vào đó là kỹ thuật khắc gắn gỗ phức tạp với cấu trúc bên ngoài trông vô cùng tự nhiên. Nơi đây từng được sử dụng để biểu diễn các tiết mục văn nghệ truyền thống như kịch Noh, kịch Kabuki và cống nạp nghệ thuật dâng tế cho Phật Quan Âm, vị thần từ bi hỉ xả.
Trong khung viên chùa, du khách có thể “cầu nguyện một trong 3 nguồn nước thiêng” chảy từ thác nước Otowa. Nguồn nước chảy trong khung viên chùa được tương truyền với cái tên “Ogon-sui” (nguồn nước vàng), hoặc “Enmei-sui” (nguồn nước sinh mệnh). Du khách có thể hứng lấy một trong 3 dòng nước thiêng chảy ra từ thác Otowam, sử dụng nước để rửa sạch lục chi của cơ thể (mắt, mũi, tai, thân, miệng, ý niệm) và cầu nguyện điều mong muốn với thần Phật.
12. Chùa Ryoan-ji
Ngôi chùa Thiền tông Ryoan-ji nổi tiếng vì có khu vườn Thiền đá. Nơi đây được công nhận là một trong những địa điểm Di sản Thế giới UNESCO nổi tiếng nhất ở Kyoto vào năm 1994. Trong thời kỳ Heian, đây đã từng là nơi ở của một nhà quý tộc. Ngôi chùa này thuộc về dòng họ Fujiwara, là một trong những dòng tộc có ảnh hưởng nhất trong thời kỳ đó. Khu vực này sau đó được cải tạo lại thành một ngôi chùa Thiền tông theo lệnh của lãnh chúa Hosokawa Katsumoto vào năm 1450.
Khu vườn Thiền ở đây có 15 khối đá nằm giữa những dải cát trắng. Khu vườn trải rộng 248 mét vuông. Khu vườn này được diễn giải theo nhiều cách. Một trong những giả thuyết là các khối đá được sắp xếp thành chữ “tâm” trong tiếng Hán. Một giả thuyết khác là các tảng đá thể hiện một con sư tử mẹ đang mang các con mình qua sông.
Ở phía cuối của vườn Thiền này là chậu rửa lễ nghi Tsukabai. Khách đến nơi đây thường dùng các chậu rửa này để rửa tay và miệng trước khi bước vào các phòng trà. Tuy nhiên, chậu này chỉ là bản sao của chậu rửa ở phòng trà Zoroku-an.
Ngôi chùa này cũng có một khu vườn đi dạo rất rộng và Ao Oshidori. Ao này là phần còn lại của tòa nhà của nhà quý tộc xưa kia. Chùa Ryoan-ji cũng có Bảy ngôi mộ hoàng gia. Có các lăng mộ của bảy thành viên hoàng tộc, trong đó có Công chúa Teishi.
13. Chùa To-ji
Chùa To-ji với tên gọi chính thức là “Kyo-o Gokoku-ji”, đây là ngôi chùa đứng đầu của phái Shingon – một giáo phái của Phật giáo Nhật Bản.
Chùa To-ji được xây dựng ở phía Đông của cổng Rajomon khi kinh đô được dời đến Heian-kyo vào năm 794. Tại nơi đây từng tồn tại một ngôi chùa khác là Sai-ji nhưng vì sau đó nó bị biến mất và không được xây dựng lại cho nên chỉ còn lại chùa To-ji mà thôi. Sau đó Thiên hoàng Saga đã ban ngôi chùa này cho Hoằng Pháp Đại Sư Kukai và nơi đây trở thành nơi tu hành của Giáo phái Shingon-shu.
Tòa tháp 5 tầng To-ji rất nổi tiếng và du khách có thể nhìn thấy khi đi tàu siêu tốc Shinkansen nên là nơi đây trở thành một trong những nơi có phong cảnh tượng trưng cho Kyoto. Tòa tháp bắt đầu được xây dựng vào năm 826 nhưng sau đó do nhiều lần bị hỏa hoạn thiêu hủy, tòa tháp chùa hiện tại được xây dựng lại bởi tướng quân Tokugawa Iemitsu vào năm 1644. Chiều cao của tháp là khoảng 55m, và đây là tòa tháp gỗ cao nhất Nhật Bản còn tồn tại đến hiện nay.
Đến đây không chủ có tòa tháp chùa, mà còn có rất nhiều điểm tham quan khác. Tại ngôi chùa này có hơn 30 kiến trúc và tượng Phật được xem là bảo vật của quốc gia như Kondo, Taishido,… Thông thường, nội thất bên trong các kiến trúc không được phép công khai rộng rãi, tuy nhiên, mỗi năm vào mùa Xuân và mùa Thu, thì tầng đầu của tháp 5 tầng và một số bảo vật, tượng phật sẽ được công khai.
14. Chùa Jojakko-ji
Chùa Jojakko-ji là một tự viện thuộc tông phái Nichiren, nằm trên sườn núi Ogurayama nổi tiếng với lá đỏ vào mùa thu. Núi Ogurayama từ xưa đã được biết đến là vùng đất có nhiều biệt thự của những người nổi tiếng như ca sĩ, hoàng tộc, quý tộc… Chùa Jojakko-ji cũng đã từng là nơi ẩn dật của thánh nhân Kukkyoin Nisshin, tuy nhiên vì nhận được sự trợ giúp rất lớn của lãnh chúa Kobayakawa Hideaki nên điện tiếp khách của thành Momoyama đã được dời về đây để thành lập nên chính điện của ngôi chùa.
Điểm nhấn của Chùa Jojakko-ji là Cổng Niomon có mái lợp bằng tranh – cánh cổng chùa cổ nhất Nhật Bản. Trong chùa có tượng Oumon (Công Tôn Toản – vị tướng nhà Hán và quân phiệt thời Tam Quốc) – là tác phẩm của Phật sư (người điêu khắc tượng Phật) Unkei nổi tiếng.
Ở Myoken-do (Diệu Kiến Đường) nằm gần chính điện có thờ Diệu Kiến Bồ Tát – vị Phật tượng trưng cho chòm sao đại hùng hay còn gọi là sao bắc đẩu. Trong khuôn viên chùa còn có Đa Bảo Tháp cao 12m được xây dựng vào năm 1620, đây là một tài sản văn hóa quan trọng.
Ngoài ra, ngôi chùa này được xem là sơn trang của Fujiwara no Sadaie – nhà thơ đã biên soạn tác phẩm nổi tiếng “Okura Jakunin Ishu”. Sơn trang này kéo dài từ phía bắc Cổng Niomon của Chùa Jojakko-ji đến phía Nam của chùa Nizon-in.
15. Chùa Komyo-j
Komyo-j là một ngôi chùa cổ được xây dựng vào năm 1175. Ngôi chùa uy nghiêm, to lớn với 18 tử viện như: Chánh điện, Phật đường Amida, Sanmon (cổng chùa),…
Từ chùa, du khách có thể nhìn toàn cảnh núi Ogurayama và Hoàng cung Kyoto ở phía Tây. Trong khuôn viên rộng lớn của chùa có trồng hàng trăm cây phong, một số trong đó hơn 100 tuổi. Ngoài ra, du khách có thể đi dọc theo con đường mòn để ngắm lá cây chuyển màu.
16. Chùa Jisso-in
Chùa Jisso-in được xây dựng vào năm 1229, thuộc Giáo phái Tendai-shu (Thiên Thai Tông). Jisso-in là ngôi chùa Monzekijiin (nơi phục vụ cho những người trong hoàng tộc) và nó còn được gọi là “Iwakura Monzeki”.
Tương truyền rằng lúc đầu ngôi chùa nằm gần khu vực Kitaku Murasakino hiện nay, nhưng để tránh khỏi cuộc chiến Onin, nó đã được di dời đến vị trí như hiện tại. Tuy nhiên, tại vùng đất này, ngôi chùa cũng đã trải qua nhiều sóng gió như các Garan (quần thể kiến trúc chính của chùa) bị thiêu hủy do hỏa hoạn. Sau đó, sang thời đại Tokugawa Iemitsu, nhận được sự hỗ trợ từ gia đình tướng quân, ngôi chùa đã được xây dựng lại, và nơi đây đã trở thành 1 địa điểm tập trung của những người thuộc địa vị cao, dùng để làm nơi uống trà, thưởng thức thơ ca. Điều này có ghi chép lại trong tài liệu cổ.
Chùa Jisso-in có 2 khu vườn, là vườn Chisen Kaiyushiki (vườn dạo chơi với hồ nước nằm ở trung tâm) và vườn Karesansui (vườn khô). Khu vườn Sansui nằm ở phía trước thư viện, với khung cảnh phía sau là các dãy núi; trong vườn có một hồ nước nằm ở trung tâm, xung quanh trồng nhiều cây xanh. Vốn nhiều cây cối nên cảnh vật nơi đây trở nên vô cùng nên thơ, lãng mạn vào mùa lá đỏ, hoặc mùa cây lá đâm chồi nảy lộc lúc chớm hạ. Ngoài ra, trong hồ còn có loài sinh vật quý hiếm là ếch xanh Mori-ao-gaeru, qua đó có thể thấy nước hồ khá sạch. Ở vị trí đối diện có khu vườn Karesansui cũng có phong cảnh rất đẹp mượn cảnh núi Hieizan.
17. Chùa Sanzen-in
Chùa Sanzen-in tồn tại với tư cách là biểu tượng của Ohara, thành phố Kyoto. Ngôi chùa được cho là bắt nguồn từ một ngôi tự viện do Saicho – người sáng lập nên tông phái Tendai-shu xây dựng ở Tháp đông của núi Hiei, sau đó sau nhiều lần di dời, đến năm 1871, nó đã được dời đến nơi hiện tại.
Vườn Yūseien rất rộng, nằm trước Shinden, là khu vườn dạo chơi có bố trí thác nước đổ xuống, cùng rêu xanh phủ đầy mặt đất và hàng cây tùng, cây bách bao quanh. Vào mùa xuân với hoa đỗ quyên (Shakunage), mùa thu với lá phong Momiji tạo nên vẻ đẹp lãng mạn, tuyệt vời. Ngoài ra, ở con đường đi từ Ōjō Gokuraku-in đến Konjiki Fudo-do sẽ thấy vườn Ajisai-en, nơi đây có trồng hàng trăm cây Ajisai (Tú cầu), đến tháng 6 hoa nở khắp vườn. Ajisai nở lặng lẽ trong chân núi làm toát lên không khí của một thế giới tâm linh.
Một kỳ nghỉ tuyệt vời tại cố đô Kyoto vừa được ăn ngon, tham quan nhiều địa điểm thú vị cũng như thăm viếng những đền, chùa quả là tuyệt vời hơn phải không? Bởi vậy hãy nhanh chóng liên hệ với chúng tôi để đặt một Tour Nhật Bản và khám phá các hết địa điểm ở trên đây nhé! Chúc các du khách có những chuyến đi như ý và nhiều niềm vui!