Sắc màu của cảm xúc (The Colors Within): Giai điệu ngọt ngào của tuổi trẻ qua màu sắc và đức tin

Sắc màu của cảm xúc (The Colors Within): Giai điệu ngọt ngào của tuổi trẻ qua màu sắc và đức tin

The Colors Within là bộ phim hoạt hình mới nhất của nữ đạo diễn Naoko Yamada, kể về hành trình trưởng thành của một nhóm nhạc trung học tại trường nữ tu. Bộ phim gây ấn tượng với khán giả bởi sắc màu rực rỡ và âm nhạc lôi cuốn nhưng lại gây tiếc nuối bởi cách triển khai câu chuyện có phần hời hợt.

Mở đầu đầy hứa hẹn nhưng triển khai chưa đủ sâu sắc

Bộ phim mở đầu với nhân vật chính, Totsuko, một nữ sinh trung học đáng yêu có khả năng cảm nhận màu sắc từ người khác. Khả năng này giúp cô nhìn thấy “bản chất” của những người xung quanh qua các gam màu độc đáo. Totsuko, với đức tin mãnh liệt vào lòng dũng cảm và sự thay đổi, luôn mơ ước được bộc lộ đam mê âm nhạc qua từng giai điệu.

Câu chuyện chuyển biến khi Totsuko gặp gỡ Kimi, một cô bạn lạnh lùng, và Rui, một đàn anh đến từ trường khác. Họ cùng nhau thành lập nhóm nhạc, chuẩn bị biểu diễn cho buổi lễ tại trường. Hành trình này không chỉ giúp Totsuko tìm thấy đam mê mà còn khám phá “màu sắc” của chính mình.

Tuy nhiên, The Colors Within không tận dụng tối đa tiềm năng của cốt truyện. Trong khi Totsuko có sự phát triển nhân vật rõ rệt, thì câu chuyện của Kimi và Rui lại thiếu chiều sâu. Cách khai thác tình bạn giữa ba người cũng chỉ dừng ở mức tình cờ gặp gỡ và chia sẻ đam mê âm nhạc, chưa thực sự tạo được sự gắn kết đủ mạnh mẽ để chạm đến cảm xúc của khán giả.

Nhân vật và thông điệp chưa được khai thác trọn vẹn

Một điểm đáng tiếc khác là nhân vật phụ – nữ tu giáo viên của Totsuko và Kimi, người luôn âm thầm thúc đẩy học trò chấp nhận bản thân, lại có rất ít đất diễn. Điều này làm giảm đi sự thuyết phục trong thông điệp về đức tin mà bộ phim muốn truyền tải.

Mặc dù phim sử dụng các biểu tượng như nhà thờ, lời cầu nguyện và sắc màu để thể hiện sự giao thoa giữa đức tin và cá tính, nhưng các yếu tố này chỉ được khai thác ở mức bề mặt. Thay vì mang đến câu chuyện mới mẻ, phim lại đi theo lối mòn của những bộ phim về nhóm nhạc trẻ vượt khó, tương tự như Whisper of the Heart của Studio Ghibli nhưng kém tinh tế hơn.

Âm nhạc và hình ảnh: Điểm sáng nổi bật

Dù có những hạn chế về cốt truyện, The Colors Within vẫn ghi điểm nhờ âm nhạc xuất sắc và hình ảnh được đầu tư kỹ lưỡng. Các bản nhạc rock lấy cảm hứng từ lời Kinh Thánh được phối khí đầy sáng tạo, vừa sống động vừa sâu lắng.

Người xem cũng không thể không nhắc đến Kensuke Ushio – nhà soạn nhạc tài năng từng góp phần làm nên thành công của A Silent Voice và Devilman Crybaby. Nhạc nền của phim, đặc biệt là bản nhạc kịch Gisele, đã tạo nên điểm nhấn đáng nhớ, làm nổi bật cảm xúc của nhân vật trong từng khoảnh khắc.

Phần hình ảnh cũng là một thế mạnh khi các gam màu pastel và bối cảnh được thiết kế chỉn chu, tạo nên một thế giới đầy sắc màu như chính tâm hồn của Totsuko. Tuy nhiên, phần diễn hoạt khuôn mặt nhân vật trong các cảnh trình diễn âm nhạc lại thiếu sắc thái, khiến cảm xúc của khán giả bị hạn chế.

Đánh giá chung và tiềm năng phát triển

Dù chưa hoàn hảo, The Colors Within vẫn là một trải nghiệm đáng giá cho những ai yêu thích thể loại slice-of-life. Bộ phim mang đến cảm giác hoài niệm về tuổi trẻ qua màu sắc, âm nhạc và những giấc mơ dang dở.

Được trình chiếu tại Liên hoan phim hoạt hình quốc tế Annecy 2024, bộ phim đã khẳng định tên tuổi của Studio Science Saru – hãng phim đứng sau nhiều tác phẩm đình đám. Với doanh thu cao tại thị trường Nhật Bản, đây là một bước tiến đáng khích lệ trong sự nghiệp của đạo diễn Naoko Yamada.

Lời khuyên: Đừng vội rời rạp sau khi phim kết thúc, phần after credit sẽ mang đến một bất ngờ thú vị!